Yêu Hậu Mị Quốc
Lý ma ma vô cùng hoảng sợ, bà ta không dám giãy giụa.
Đám người mà Lý ma ma mang đến lúc này cuối cùng cũng khôi phục lại tinh thần, bọn họ vội vàng vây kín Chúc Cẩm, muốn ngăn cản Chúc Cẩm lại.“Tâm Nhi!” Lâm thị thấy thế, đã bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, nhưng Chúc Cẩm chỉ cười lạnh một tiếng, nàng nhấc chân liền đá.Nếu không ai tìm đến chỗ nàng gây chuyện, nàng cũng sẽ không đi khiêu khích người khác, nhưng nếu đã có người cố tình tìm nàng……Vậy thì hết cách rồi, nàng chỉ có thể đánh người mà thôi.Chúc Cẩm thở dài.Ả nha hoàn bị Chúc Cẩm đạp liền bay ngược ra ngoài.Chúc Cẩm thu chân, lại cầm chén canh trên tay trực tiếp đập vào trán một nha hoàn khác, khiến nàng ta lập tức ngất xỉu, một quyền tiếp theo lại đánh ngã một bà tử.Cuối cùng, Chúc Cẩm xách Lý ma ma lên rồi ném ra ngoài.Sau khi giải quyết xong ba người, hơn nửa ngày nay Chúc Cẩm bị giày vò cũng cảm thấy hơi mệt, mà lúc này, đã không một ai dám động thủ với nàng nữa.Hai tai Chúc Cẩm chống eo, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ một vòng.Bên trong ánh mắt của đám nha hoàn và bà tử nhìn Chúc Cẩm đều có chút run rẩy, sau đó kẻ lăn, người bò mà chạy ra khỏi thiên viện, cũng chẳng thèm để ý đến những người ngất xỉu trên mặt đất.Chúc Cẩm cũng hết cách, chỉ đành áp dụng cách làm với Lý ma ma, đem mấy người ngất xỉu trong thiên viện ném hết ra ngoài, thuận tay lấy luôn mấy món đồ trang sức mà nàng thấy thuận mắt trên người bọn họ xuống.Khoan đã…… Sao nàng có thể làm một cách quen tay đến thế?Hay là……Nàng chính là loại người vào nhà cướp của…… Không, không phải, phải là cao thủ võ lâm cướp phú cứu bần mới đúng chứ?Chúc Cẩm nhét vòng tay vàng vào ngực, sau đó lại đứng ở cửa thiên viện.Mà lúc này, Lâm thị vừa hay kéo một cái ghế dài đến, bà ấy nhìn mọi thứ mà ngẩn người.Con gái của bà ấy, con gái của bà ấy…“Thần tiên phù hộ…… Phật Tổ phù hộ……” Lâm thị rơm rớm nước mắt, bà lại bắt đầu niệm Phật, mà lúc này động tĩnh ở đây đã thu hút sự chú ý của những người khác trong phủ.Sau khi Tân Viễn tiễn tiểu Triệu hầu gia với dáng vẻ đến xem kịch vui liền nổi giận đùng đùng mà trở về hậu viện, muốn răn dạy lại Chúc Cẩm một chút, kết quả…… Ông ta nhìn thấy cái gì?Bên ngoài thiên viện mà Lâm thị ở, hạ nhân của thê tử ông ta đã bị quăng ngã đầy đất, mà thứ nữ của ông ta lại đang chống eo đứng ở cửa thiên viện.Thân hình nàng vừa nhỏ vừa gầy, quần áo trên người đã quá cũ, tóc lộn xộn cũng chưa kịp chải chuốt lại, nhưng lại mang trên người khí thế một người ở cửa, vạn người chớ mở.“Chuyện này rốt cuộc là thế nào?” Tân Viễn ngây người, sau đó ông ta đã phẫn nộ hỏi.“Lão gia, lão gia cứu mạng với!” Lý ma ma bắt đầu gào khóc kêu r3n: “Nhị tiểu thư rơi xuống nước, quận chúa sai nô tì mang canh tiêu hàn đến cho Nhị tiểu thư, Nhị tiểu thư không uống thì thôi đi, vậy mà còn đánh nhóm nô tì nữa!”Trên khuôn mặt đầy nước thuốc của Lý ma ma còn hòa lẫn cả nước mắt.
Bà ta vừa bò về phía Tân Viễn, vừa thoáng nhìn trộm Chúc Cẩm.Chúc Cẩm thuận thế trừng mắt liếc bà ta một cái.Ánh mắt lạnh lùng kia khiến Lý ma ma nhớ lại những chuyện ban nãy.
Bất giác cảm giác sợ hãi lại lần nữa dâng lên trong lòng bà ta, mà lúc này hoặc là không làm, hoặc đã làm thì phải làm đến cùng.
Vậy nên bà ta lại nói: “Lão gia, sức lực của Nhị tiểu thư đột nhiên trở nên kinh người, nói không chừng là trêu chọc thứ yêu vật, ma quỷ gì.
Lão gia……”Lý ma ma còn chưa kịp nói xong, Chúc Cẩm liền nhặt cái khay ban nãy Lý ma ma dùng để bê thuốc trên mặt đất lên, sau đó đập về phía Lý ma ma..