Chinh Phục Nam Chính Hắc Hóa
Edit: Xanh Lá
Đường Khanh nói cực kỳ nhẹ nhàng, tựa như lúc trước căn bản không hề có gì không tình nguyện, ngược lại còn an ủi Cố Dĩ Mạt. Chỉ là Cố Dĩ Mạt cũng hiểu được, cô ấy đang cứu mình, với địa vị hiện giờ của bản thân, Lục Trạch muốn bóp chết mình thật sự dễ như bóp chết một con kiến, đắc tội với hắn, mình sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Chỉ là, bạn tốt đã nhiều lần cứu mình, nhưng khi đối mặt với tình cảnh bạn tốt gặp khó khăn, cô ấy lại bất lực, loại cảm giác này…… khó chịu tột đỉnh.
Cố Dĩ Mạt cúi đầu, không nói nên lời dù chỉ nửa câu, thật lâu sau, cô ấy mới thấp giọng nói: “Cậu đi thu dọn hành lý đi, để tớ rửa bát.”
Một bàn cơm thừa canh cặn, Đường Khanh thở dài, ngược lại cũng không ngăn cản cô ấy, rốt cuộc nếu lúc này không để cô ấy làm chút việc, chỉ sợ cô ấy sẽ càng khó chịu hơn.
“Tớ để lại đồ ăn trong bếp, cậu ăn trước đi, bát để lát nữa hãy dọn.” Nói xong, lúc này cô mới xoay người trở lại phòng ngủ.
Hành lý cũng không nhiều lắm, rất nhanh liền đóng gói xong. Cố An Nhiên thích gợi cảm, nhưng Đường Khanh lại không thích, nên sau khi cô tiếp nhận thân thể này, liền bỏ đi tất cả đồ mình không thích.
Lúc Đường Khanh rời đi, Cố Dĩ Mạt cũng không ra ngoài đưa tiễn, cô ấy ở một mình trong phòng bếp, ngây ngốc nhìn miếng rửa bát trong tay, chìm vào trầm tư……
Cho tới nay cô ấy đều nhát gan yếu đuối, cho dù xảy ra chuyện cũng không biết làm sao, cuộc sống trước kia cũng xem như xuôi gió xuôi nước, cô ấy không cảm thấy tính cách này của mình có gì không ổn, chỉ là hiện tại…… chuyện liên tiếp xảy ra, cô ấy đột nhiên thấy hận tính tình này của mình.
Đường Khanh không biết hành động của mình đã chậm rãi thay đổi Cố Dĩ Mạt, rốt cuộc lúc này cô ấy vẫn đang phải dồn toàn bộ tinh thần để tập trung đối phó nam chính.
Bên trong xe, hai người đều không mở miệng, chỉ là dưới sự an tĩnh này, Đường Khanh vẫn không dám thả lỏng, dù sao cô đã thấy được vẻ mặt nam chính đại nhân không tốt lắm.
Cũng không biết bao lâu sau, xe trên đường dần thưa thớt, cao ốc xung quanh cũng bị bỏ lại đằng sau, lại đi tới một nơi phong cảnh hợp lòng người. Rõ ràng còn ở khu vực phồn hoa, nhưng bên này lại như là thế ngoại đào nguyên vậy.
Đường Khanh tự đáy lòng cảm thán, thế giới này đối xử với nam chính thật sự quá tốt, có thể sống ở nơi như thế này, quả thật là con cưng của thế giới nha.
Chiếc xe dần tiến vào trang viên một tòa biệt thự theo phong cách phục cổ. Nói là biệt thự, nhưng nhìn đình đài lầu các, núi giả suối phun xung quanh, cô cảm thấy dường như mình đang tới một vương phủ thì đúng hơn.
Lục Trạch như đoán được suy nghĩ của cô, đột nhiên mở miệng nói: “Chủ nhân trước kia của trang viên này nghe nói là một vị Vương gia, tôi cải biến một số chỗ, nhưng không động đến bố cục đại thể, nếu em không thích nơi này, chúng ta có thể đổi nơi khác. Chẳng qua, tôi cảm thấy so với những chỗ khác, em càng thích hợp ở nơi này hơn.”
Đường Khanh mặt không biểu cảm, nội tâm lại là một cảnh tượng hoàn toàn khác, Lục Trạch còn cho cô chọn chỗ nha!
Thật là có tiền tùy hứng!
“Không cần phiền toái, ở nơi này đi, rất đẹp.”
Nơi này đương nhiên đẹp, với mắt đánh giá sau mấy lần xuyên qua của cô, nguyên chủ nhân nơi này cho dù không phải Vương gia, chỉ sợ cũng cực kỳ phú quý!
Cơ sở vật chất của trang viên đầy đủ hết, cửa bốn phía ngoại trừ camera theo dõi còn có không ít vệ sĩ, đối với điều này, Đường Khanh cũng coi như trấn định, rốt cuộc kiếp trước cũng là người từng ở trong hoàng cung, trận thế kia so với lúc này chỉ có hơn chứ không có kém.
“Lục Trạch, tôi có chút mệt mỏi, có thể đưa tôi tới phòng ngủ của tôi được không?”
“Cực kỳ vinh hạnh.” Lục Trạch khẽ cong môi, tùy tay đưa hành lý của cô cho người làm ở một bên, tiếp theo liền dẫn cô đi thẳng tới lầu hai.
So với sự cổ kính bên ngoài, trong phòng lại có thêm không ít hơi thở hiện đại, chẳng qua khi Đường Khanh đi đến gian phòng ngủ kia, nhìn vào nơi rõ ràng đã có người ở này, liền chìm trong trầm mặc.
“Về sau em sẽ ở nơi này.” Lục Trạch nắm tay cô, tâm tình cực kỳ không tệ.
“Đây là phòng ngủ của anh?”
“Ừm.”
“Cho nên về sau tôi đều phải cùng anh chung chăn gối?”
“Có vấn đề?”
Đường Khanh yên lặng ngậm miệng, cô thật ra cảm thấy rất có vấn đề, nhưng điều này hữu dụng sao?
Sau khi trầm mặc thật lâu, cô nghẹn ra một câu như vậy, “Anh thích là được rồi.”
Lục Trạch đương nhiên thích, sống hơn hai mươi năm nay, hắn cảm thấy mấy ngày này là thời gian tâm tình hắn tốt nhất.
Cứ như vậy, Đường Khanh cùng Lục Trạch ở chung, ban ngày cô đều đến trường quay đóng phim, buổi tối liền trở lại nơi này.
Tổng tài tập đoàn Lục thị ở chung với người ta, chuyện này nói ra có thể khiến bao nhiêu người khiếp sợ, nhưng hiện giờ ngoại trừ ba người lại không ai được biết, đương nhiên, mặc dù có một số người nhìn ra chút manh mối, cũng không ai dám hỏi nhiều, rốt cuộc bọn họ vẫn còn chưa chán sống mà chạy tới đào bới cuộc sống cá nhân của Lục đại tổng tài.
Ngày tháng qua rất nhanh, trong nháy mắt, “Giáo chủ Ma giáo thật khuynh thành” đã đóng máy, theo quỹ đạo nguyên bản về bộ phim này, mấy ngày đầu số vé bán được ít đến đáng thương, đến tận khi tiếng tăm bùng nổ sau đó, lúc này doanh số mới bắt đầu tăng.
Chẳng qua trước mắt, chỉ với một câu nói của Lục đại tổng tài, một bộ phim vốn đang yên lặng vô danh, đột nhiên bao phủ khắp các rạp chiếu lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, diễn viên đoàn phim vốn còn đang ở tuyến mười tám, tức khắc như tiến vào hàng sao hot vậy, mà trong đó, người nổi nhất ngoại trừ nam nữ chính, chính là giáo chủ đại nhân.
Đối mặt với kết cục sau cùng giáo chủ đại nhân bị chết, rất nhiều fan nữ khóc ngất ở WC, mà sau khi các cô ấy biết được giáo chủ đại nhân lại là diễn viên nữ, thì càng thêm khiếp sợ không nói nên lời.
Đoàn phim “Giáo chủ Ma giáo thật khuynh thành” sau khi nổi tiếng, một nhóm người vốn ngay cả official website đều không có, liền lập ra một Weibo chính thức, tiếp theo công bố ba tấm ảnh tạo hình nhân vật.
Đó là ba tấm ảnh Giáo chủ Ma giáo mặc trang phục diễn khác nhau. Ảnh này vừa ra, chưa đến nửa giờ, server đã trực tiếp bị fan nữ các phương chen chúc đến tê liệt, mà mấy ngày sau đó, phim “Giáo chủ Ma giáo thật khuynh thành” này thậm chí còn trở thành đề tài hot nhất trên mạng.
Diễn viên trong đoàn phim đều nổi tiếng, các fangirl cũng đều đào bới hết ra thông tin về bọn họ, chỉ có mỗi giáo chủ đại nhân là giống như bốc hơi khỏi nhân gian vậy, làm thế nào cũng không tìm thấy nửa điểm dấu vết của cô, cuối cùng vẫn là đạo diễn Trương không nỡ nhìn nhóm fangirl đáng thương này mà gọi điện thoại cho Đường Khanh.
Sau khi Đường Khanh tiếp nhận thân thể này, liền xóa luôn Weibo mà nguyên chủ đã đăng ký, vì trong đó có quá nhiều thứ đau mắt, giữ lại quả thực sẽ thành lịch sử đen, chẳng qua nếu hiện giờ phim đã nổi, cô cũng vui vẻ lập lại Weibo.
Giáo chủ đại nhân vừa mở Weibo, fan nữ các phương rốt cuộc như tìm được đường, trong nháy mắt số lượng chia sẻ, bình luận thậm chí còn tăng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy được, chưa đến 10 phút, trên Weibo đã bị rất nhiều fangirl bá chiếm, các loại bình luận liếm màn hình, cầu gả có thể nói là ùn ùn không dứt.
“Giáo chủ đại nhân mặc hồng y đẹp trai nhất, cầu gả!”
“Tôi mặc kệ, tôi là người đầu tiên nhìn thấy ảnh chụp của giáo chủ đại nhân, liếm trước để tỏ lòng ngưỡng mộ!”
“Không biết nói gì, xin chúc mừng năm mới giáo chủ đại nhân.”
“Đều tránh ra, đây là ông xã của tôi! Giáo chủ đại nhân tôi phải sinh “khỉ con*” cho ngài!” (*khỉ con = hầu tử = âm đọc chệch của “hài tử” => sinh con)
……
“Giáo chủ Ma giáo thật khuynh thành” nổi lên, Lục Trạch cũng không kinh ngạc, với hiểu biết của hắn đối với Đường Khanh trong thời gian này, cô không thể nào làm chuyện mua bán lỗ vốn.
Phim của Đường Khanh bùng nổ, đương nhiên không thể thiếu sự hỗ trợ của Lục Trạch trong đó, cho nên sau khi cô rảnh rỗi, liền làm bữa cơm xem như quà cảm ơn.
Chỉ là, cô đã xem nhẹ Lục Trạch, đường đường là Lục đại tổng tài sao có thể bị một bữa cơm mua chuộc đây?
Cuối cùng, Đường Khanh bị bắt “lấy thân báo đáp”, mà Lục đại tổng tài, dĩ nhiên là “ăn” hết sức vui vẻ.