Dược Thần
Trên luận võ trường, Kiệt Sâm tự nhiên không rảnh để ý tới sự giật mình của khán giả, di chuyển xung quanh trong luận võ trường.
Chỗ nào Kiệt Sâm đi tới, lôi đài dưới chân nhất thời không ngừng tan vỡ, mảnh vỡ nham thạch bắn ra tứ tán, sau đó dưới lôi quang kinh khủng bị đánh nát thành bột mịn.
- Thác Nhĩ, đây là cái tên Lôi Thần mà ngươi hay gọi sao? Chỉ thường thôi, ngươi còn chiêu nào khác thì cứ xuất ra đi, mấy cái chiêu số cỏn con này thi triển ra, khó tránh làm trò khiến người ta cười nhạo đó.
Trong miệng Kiệt Sâm cao giọng hô lên, truyền vào trong tai toàn bộ khán giả có mặt ở đây.
Trên thực tế, đối với chiêu Lôi Thần phụ thể này của Thác Nhĩ, Kiệt Sâm vẫn cảm thấy tương đối mạnh mẽ, nếu như không phải hắn đã ở trong không gian Song Tháp Huyễn Linh Giới tu luyện tới thân pháp tới trạng thái hoàn mỹ, bất kể một cử động nào nhỏ ở xung quanh đều có thể cảm ứng rõ ràng, sợ rằng dưới công kích quỷ dị này của đối phương, Kiệt Sâm chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc nhất là dùng năng lượng công kích kinh khủng để tìm ra sơ hở của đối phương.
Nếu nói như vậy, công kích quá nhiều sẽ khiến cho linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm nhanh chóng tiêu hao cạn kiệt.
Thế nhưng hôm nay, dưới thân pháp cùng kiếm pháp đã đạt tới mức tuyệt hảo của Kiệt Sâm, mặc ho tốc độ của Thác Nhĩ kia có nhanh hơn nữa, thân hình có bí ẩn hơn nữa, cũng không thương tổn được Kiệt Sâm mảy may.
Bên dưới, khán giả đều giương mắt mà nhìn một màn này.
Trận trước, Lôi Thần Thác Nhĩ chính là dựa vào một chiêu này đánh bại một thiên tài thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư, nhưng đến giờ, chiêu "Lôi Thần phụ thể" trong miệng Kiệt Sâm lại trở thành "chiêu số cỏn con", "làm trò khiến người khác chê cười", điều này khiến cho khán giả xung quanh cảm thấy chấn động không gì sánh được.
Đặc biệt ở trong đám người này, thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư ở trận trước bị Lôi Thần Thác Nhĩ dùng một chiêu này đánh bại, hắn vốn muốn nhìn thử xem, Thác Nhĩ đánh bại được mình rốt cuộc có thể đi được tới đâu, nhưng giờ nghe thấy lời này của Kiệt Sâm, nhất thời xấu hổ tới mức thiếu chút nữa phun máu.
Thế nhưng mặc dù trong lòng chấn động, nhưng không một ai cảm thấy khó chịu với sự cuồng vọng của Kiệt Sâm, tư thái Kiệt Sâm dễ dàng ngăn cản công kích của Thác Nhĩ khiến cho trong lòng mọi người hiểu ra, trong cuộc đối kháng tinh anh của Tiểu Lục địa, hắc mã lớn nhất hoàn toàn có được vốn liếng để cuồng vọng như vậy.
- Ầm!
Trong tiếng sấm nổ ầm ầm, vô số điện quang lượn quanh, sau đó ngưng tụ thành một đạo thân ảnh.
Ở một góc của luận võ trường, thần sắc Thác Nhĩ lạnh băng, con ngươi của hắn đã đỏ rực, cho thấy sự phẫn nộ trong nội tâm hắn.
- Tiểu tử thối, ngươi đã muốn chết, cũng đừng trách ta không nhắc nhở nguoi!
Thác Nhĩ lạnh lùng lạnh lùng, đồng thời một cỗ uy áp khổng lồ khó có thể hình dung nhất thời bùng lên ở trên luận võ trường.
-Uỳnh!
Linh lực rung động, một đạo linh hoàn màu vàng lại lần nữa lơ lửng trên đỉnh đầu Thác Nhĩ, đồng thời, một hư ảnh cự thú kinh khủng toàn thân quấn quanh lôi quang xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Đây là một đầu cự thú kinh khủng cao tới mấy thước, dài đến hơn mười thước, toàn thân tràn ngập hoa văn phức tạp, trên đầu có một sừng cao vút, mang theo một loại uy áp khôn kể.
- Linh thú vương Ngũ giai, Lôi Ngục Thú!
Trong đám người có người kinh hô lên tiếng.
- Lôi Ngục Thú mặc dù là Linh thú Ngũ giai, nhưng luận về thực lực cho dù phải đối mặt với Linh thú Lục giai cũng không hề kém hơn chút nào, Thác Nhĩ làm sao có thể hấp thu được Linh tâm của nó?
Ngũ giai Lôi Ngục Thú, là vương giả trong Linh thú Ngũ giai, có được thực lực cực kỳ cường đại, cho dù là linh thú Lục giai, bình thường cũng không phải là đối thủ của nó.
Thấy Linh hoàn Lôi Ngục Thú này, Thất giai đê cấp Hoàng Linh Sư đấu trận trước với Thác Nhĩ nhất thời sắc mặt trắng bệch.
Hắn biết, trận đấu trước Thác Nhĩ nguyên lai còn chưa xuất ra toàn lực, vậy mà hắn đã bị đối phương dễ dàng đánh bại, một loại cảm giác thất bại sâu sắc không ngừng dâng lên trong lòng hắn.
Hư ảnh Lôi Ngục Thú xuất hiện, trong lúc nhất thời, linh nguyên tố trong khắp thiên địa đều trở nên cuồng bạo.
- Ầm ầm!
Lôi quang kinh khủng từ trong cơ thể Thác Nhĩ cuồn cuộn lao ra, hồ quang khổng lồ bắn ra bốn phía không theo quy luật nào, nện lên luận võ trường lưu lại thành những vết rạn nứt kinh khủng sâu vài thước.
- Nếu như hiện tại ngươi đầu hàng thì còn kịp, bằng không đến lúc đó ngươi chết đi, cũng không phải việc của ta.
Cảm nhận được linh lực kinh khủng tản mát ra từ trên người Thác Nhĩ,trên mặt Kiệt Sâm chẳng những không lộ ra chút khiếp đảm nào, trái lại còn lộ ra biểu tình chờ mong,
Hắc sắc trọng kiếm trong tay hắn khẽ chấn động, chỉ xéo trên mặt đất, trên mặt mang theo vẻ chờ mong lên tiếng::
- Đến đây đi, bản thân ta muốn nhìn xem ngươi còn có chiêu số gì.
- Kiệt Sâm này lẽ nào trận trước bị đánh thành ngu ngốc rồi?
Thấy bộ dáng không thèm quan tâm kia của Kiệt Sâm, khán giả bên dưới nhất thời há hốc mồm.
Phải biết rằng, các cuộc chiến đấu giữa các tuyển thủ bình thường đều là ngươi tới ta đi, công kích qua lại, dù sao trong chiến đấu, một bên công kích so với một bên phòng thủ thì chiến nhiều tiện nghi hơn, thường thường chỉ cần đối phương sơ ý một chút liền bị thụ thương.
Nhưng mà Kiệt Sâm này từ đầu trận chiến chỉ có bị động phòng ngự, chưa từng chủ động tiến công, đến giờ Thác Nhĩ đã thi triển ra Ngũ giai linh hoàn Lôi Ngục Thú kinh khủng như thế, vậy mà Kiệt Sâm vẫn ngu ngốc đứng đó, chờ đối phương tấn công, tình cảnh như vậy nhất thời khiến cho tất cả mọi người khó hiểu.
- Lẽ nào Kiệt Sâm muốn tiêu hao hết linh lực trong cơ thể Thác Nhĩ, sau đó học theo trận đầu, dùng một kích đánh bại đối phương? Điều này chẳng phải có chút quá ngu ngốc sao?
- Hừ!
Thấy biểu tình không thèm để ý kia của Kiệt Sâm, trong hai mắt Thác Nhĩ bắn ra một đoàn tinh mang, hừ lạnh nói:
- Ngươi đã không nhận thua, vậy cũng đừng trách ta không khách khí.
Ngay khi đang nói, linh lực vô tận từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ lao ra, quán thâu vào Thiên Lôi Chùy trong tay, sau đó một đạo quang mang màu lam từ trong Thiên Lôi Chùy phóng lên cao, linh lực kinh khủng tựa như sóng biển, hình thành một lôi trụ màu lam trực tiếp xông thẳng vào bên trong mây đên trên bầu trời.
Những trận văn thâm ảo tối nghĩa lưu chuyển ở trong thiên địa, toàn bộ linh lực nguyên tố của luận võ trường vào giờ khắc này giống như ngưng trệ, áp lực hầu như khiến cho người ta muốn ngất đi.
Nhưng Thác Nhĩ cũng không thèm để ý tới Kiệt Sâm trước mặt, không ngừng đưa linh lực trong cơ thể vào Thiên Lôi Chùy, sau đó nhảy vào trong tầng mây trên bầu trời.
- Đây là cái gì...
- Thác Nhĩ muốn làm gì?
Tất cả mọi người đều kinh hãi, không rõ hành vi của Thác Nhĩ là có ý gì.
Trên luận võ trường, ánh mắt Kiệt Sâm càng sáng hơn, trong mắt hắn mang theo chờ mong nhìn về phía bầu trời, nơi đó, vô số tầng mây màu đen chồng chất, mang đến một lọa cảm giác kinh khủng không gì sánh được.
- Một chiêu này, vốn là ta chuẩn bị cho những trận đấu sau mới sử dụng, không ngờ lại sớm bị ngươi bức ra như vậy, tuy rằng ngươi sắp thua, thế nhưng không thể không nói, thực lực của ngươi rất mạnh...
Trên mặt Thác Nhĩ mang theo vẻ lạnh lùng, thần sắc ngưng trọng không gì sánh được.
- Lôi hệ áo nghĩa --- Lôi Ngục Thiên Tai!
Thời gian trôi qua, cự chùy trong tay Thác Nhĩ đang giơ lên giống như một ngọn núi, toàn thân hắn run lên nhè nhẹ, trong miệng phát ra một tiếng quát lớn, đồng thời cầm cự chùy trong tay nặng nề nện xuống.
- Ầm ầm!
Linh lực đáng sợ lan tràn trong thiên địa, theo một tiếng nổ khủng khiếp, một đạo sấm sát màu lam thô to như thùng nước, lại giống như một con cự long đang bay lượn, từ trong tầng mây đen dày đặc trên bầu trời giáng xuống, rọi sáng cả luận võ trường, nhắm thẳng vào Kiệt Sâm mà tới.
- Đây là... thiên lôi!
- Thác Nhĩ này... thực sự đã dẫn động thiên lôi!
- Linh sư Lôi hệ, quá kinh khủng, quá kinh khủng.
Thấy tình huống này, toàn bộ khán giả ở đây không khỏi biến sắc, tràng cảnh kinh khủng như vậy đã hấp dẫn được toàn bộ lực chú ý của khán giả bên ngoài luận võ trường.
Đối mặt với thiên lôi kinh khủng như thế, dưới ánh mắt kinh ngạc của toàn bộ khán giả, Kiệt Sâm đang ở giữa luận võ trường không ngờ lại ngồi xuống xếp băng, trọng kiếm màu đen đặt ngang hai đầu gối, chờ đợi thiên lôi giáng xuống.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ vang cực lớn, dưới uy áp linh lực kinh khủng, đạo sấm sét màu lam thô to như thùng nước từ trên trời gián xuống kia, trực tiếp bổ thẳng vào trên người Kiệt Sâm.
Lôi quang vô tận tràn ngập mà ra, khiến cho toàn bộ luận võ trường nhất thời đầy rẫy những luồng điện xà màu lam khiến cho mọi người nhìn thấy mà giật mình, Kiệt Sâm hai mắt nhắm nghiền, quả thực đúng là đang mạnh mẽ chống đỡ lại đạo thiên lôi kia.
- Không thể nào!
Cách đó không xa, trên mặt Thác Nhĩ mang theo vẻ khiếp sợ hô lên.
Nhưng sau khi đỡ đạo thiên lôi này, Kiệt Sâm cũng không cử động chút nào, như trước vẫn lẳng lựng ngồi xếp bằng ở đó, tựa như đang chờ đợi đạo thiên lôi thứ hai phủ xuống.
- Kiệt Sâm này đang làm gì vậy? Ngây ngốc ngồi đó chờ sét đánh tiếp hả?
Không ít người thấy cử động của đích, trong lòng đều không mà hiểu nổi.
- Là bản thân ngươi muốn chết!
Trong miệng Thác Nhĩ gầm lên tiếng rống giận, không ngừng dẫn động linh lực trong cơ thể.
- Ầm ầm!
Tiếng nổ cực lớn vang vọng khắp bầu trời, vô số điện xà ngân sắc tựa như bơi lội trong tầng mây, cảnh tượng kinh khủng như thế, ngay cả rất nhiều cường giả tới từ Song Tháp đều bị hấp dẫn qua đó.
Khi đạo lôi điện thứ hai phủ xuống, dĩ nhiên không phải là sấm sét riêng lẻ, không ngờ lại hóa thành một mảnh hải dương màu ngân lam, đây chính là một phiến lôi hải.
Sấm sét vô tận phủ xuống luận võ trường, trong nháy mắt bao phủ hai người Kiệt Sâm cùng Thác Nhĩ , toàn bộ luận võ trường trở thành một mảnh lam mang, đây chính là hải dương sấm sét, cực kỳ khủng khiếp.
- Trời ạ!
Toàn bộ khán giả xung quanh đều không kìm hãm được lui về phía sau, mặc dù mỗi một tòa luận võ trường cũng đều tồn tại cấm chế do các cao thủ Song Tháp bày ra, căn bản không sợ sấm sét tràn ra ngoài, thế nhưng tràng cảnh kinh khủng như thế, đủ để khiến cho mọi người trong lòng run rẩy.
Thiên lôi chính là thiên địa chi lực, đứng trước thiên lôi kinh khủng như vậy, chỉ sợ dù là Hoàng Linh Sư Thất giai cũng không chống đỡ được bao lâu!
- Kiệt Sâm này còn không nhanh chóng đầu hàng mà nói, chỉ sợ là sẽ chết ở trên luận võ trường này!
Bên ngoài luận võ trường, toàn bộ khán giả đều nhìn về phía Kiệt Sâm ở trung tâm luận võ trường, vẻ mặt vô cùng kinh khủng/
Ở một bên, trong tài đến từ Song Tháp vẻ mặt ngưng trọng, chỉ chờ Kiệt Sâm mở miệng hô lên đầu hàng là sẽ xông vào sân cứu người.
Nhưng mà ở trên luận võ trường, khán giả nào có ánh mắt tốt cũng phát hiện ra, Kiệt Sâm ở trong lôi hải ngập trời tựa như là một khối bàn thạch, ngồi xếp bằng ở trung ương luận võ trường không hề nhúc nhích, tựa như đã hóa thành một pho tượng đá,
- Kiệt Sâm này đến tột cùng đang làm trò gì vậy?
Tất cả mọi người đều kinh hãi, bọn họ đều không nhìn thấu được hành vi của Kiệt Sâm.
Trong nội tâm của tất cả mọi người đồng thời kiếp sợ, trên luận võ đài, Kiệt Sâm không ngừng cảm thụ lôi định đập lên người của mình, nhưng hắn rất vui vẻ.
Lôi, chính là lực lượng thần kỳ nhất sinh ra trong thiên địa, có được lực lượng cường đại và đặc thù.
Nhưng tất cả mọi người không biết lôi thuộc tính trừ công kích rất mạnh ra, đồng dạng, khi dòng điện mạnh mẽ công kích lên thân thể, có tác dụng đề cao lực lượng của thân thể.
Kiếp trước, Kiệt Sâm biết rõ điểm này từ đám bạo lực Linh Sư, đám người này chính là dựa vào lôi điện, cộng thêm công pháp Thiên Lôi Đoán Thể mà rèn luyện thân thể.
Kiệt Sâm kiếp trước ngay cả nhất giai Linh Đồ cũng không phải, sở dĩ có được thân thể được rèn luyện ngang bằng bới cảnh giới cửu giai Thánh Linh Sư, trừ phục dụng đại lượng linh dược và dược tề có tác dụng tăng cường thân thể ra, cũng trải qua công pháp Thiên Lôi Đoán Thể này.
Tên của Thiên Lôi Đoán Thể rất bình thường, nhưng có vô cùng hiệu quả, chính là lợi dụng lôi kiếp chi lực, để rèn luyện thân thể của mình, tiếp theo, chính là lợi dụng thiên lôi, cũng như thế, lôi điện của lôi điện hệ Linh Sư, cũng có hiệu quả nhất định, chỉ có điều hiệu quả không bằng nhau mà thôi.
Nhưng ở kiếp này, Kiệt Sâm muốn tìm được lôi điện hệ Linh Sư, không được dễ dàng, hôm nay trên lôi đài lại gặp được một gã, Kiệt Sâm đương nhiên cũng đánh chủ ý lên người của đối phương rồi.
Nhưng nói như vậy, chỉ có cường giả đạt tới thất giai Hoàng Linh Sư, linh lực của bọn họ phóng xuất ra, mới có hiệu quả rèn luyện thân thể người khác, mới có thể dẫn động thiên lôi, lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, lôi điện chi lực của bản thân, vẫn còn quá mức nhỏ yếu.
Đương nhiên, Kiệt Sâm đối với tên Thác Nhĩ cũng chỉ ôm tâm tình may mắn mà thôi, lại không nghĩ rằng, thực lực đối phương viễn siêu dự liệu của hắn, thật sự dẫn động thiên lôi.
- Ầm ầm!
Đạo đạo lôi điện không ngưng từ trên trời giáng xuống dưới, bao phủ thân ảnh của Kiệt Sâm cùng Thác Nhĩ hai người trên lôi đài.
Đây là một biển lôi điện mạnh mẽ, dưới điện mang mạnh mẽ, lôi đình như thủy triều nện xuống, vô cùng cuồn cuộn, trong thiên địa biến thành màu lam.
- Thiếp!
Tiếng sấm cơ hồ xuyên phá màng nhĩ của người ta, muốn phách nát linh hồn con người, liên tiếp trời và đất, khí thế vô cùng mênh mông, giống như nước từ ngân hà đổ xuống, làm cho lòng người sinh sợ hãi.
Đây là lực lượng thiên nhiên cường đại, cho dù có thể câu thông với thiên địa, thất giai Hoàng Linh Sư hóa thân linh nguyên tố, cũng không cách nào thể hiện uy thế như hiện giờ.
Hư không giống như tan vỡ, trong không khí có từng âm thanh nổ vang trời, nhưng rất nhanh cũng bị lôi điện bao phủ tất cả, bởi vì lôi quang quá hừng hực, lôi điện chói mắt tràn ngập mỗi tấc của không gian.
- Oanh!
Dưới đại lôi kinh thế, lam điện như thủy triều, bành trướng mãnh liệt, đây là một đại thế giới lôi điện, cơ hồ có thể hủy diệt vạn vật, trong lòng người xem chung quanh, sợ hãi tận xương tủy.